[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Lc 7,36-50″]
Khi ấy, có một người biệt phái kia mời Chúa Giêsu đến dùng bữa với mình; Người vào nhà người biệt phái và vào bàn ăn. Chợt có một người đàn bà tội lỗi trong thành, nghe biết Người đang dùng bữa trong nhà người biệt phái, liền mang đến một bình bạch ngọc đựng thuốc thơm. Bấy giờ bà đứng phía chân Người, khóc nức nở, nước mắt ướt đẫm chân Người, bà lấy tóc lau, rồi hôn chân và xức thuốc thơm. Thấy thế, người biệt phái đã mời Người, tự nghĩ rằng: “Nếu ông này là tiên tri thì phải biết người đàn bà đang động đến mình là ai, và thuộc hạng người nào chứ: là một đứa tội lỗi (mà)!”Nhưng Chúa Giêsu lên tiếng bảo ông rằng: “Hỡi Simon, Tôi có điều muốn nói với ông”. Simon thưa: “Xin Thầy cứ nói”.
“Một người chủ nợ có hai con nợ, một người nợ năm trăm đồng, người kia nợ năm mươi. Vì cả hai không có gì trả, nên chủ nợ tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, người nào sẽ yêu chủ nợ nhiều hơn?” Simon đáp: “Tôi nghĩ là kẻ đã được tha nhiều hơn”. Chúa Giêsu bảo ông: “Ông đã xét đoán đúng”.
Và quay lại phía người đàn bà, Người bảo Simon: “Ông thấy người đàn bà này chứ? Tôi đã vào nhà ông, ông đã không đổ nước rửa chân Tôi, còn bà này đã lấy nước mắt rửa chân Tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. Ông đã không hôn chào Tôi, còn bà này từ lúc vào không ngớt hôn chân Tôi. Ông đã không xức dầu trên đầu Tôi, còn bà này đã lấy thuốc thơm xức chân Tôi. Vì vậy, Tôi bảo ông, tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều. Kẻ được tha ít, thì yêu mến ít”.
Rồi Người bảo người đàn bà: “Tội con đã được tha rồi”. Những người đồng bàn liền nghĩ trong lòng rằng: “Ông này là ai mà lại tha tội được?” Và Người nói với người đàn bà: “Ðức tin con đã cứu con, con hãy về bình an”.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
TÌNH YÊU PHỦ LẤP MUÔN VÀN TỘI LỖI
“Tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều.” (Lc 7,47).
Mỗi khi cùng nhau đọc “xin Cha tha nợ chúng con”, chúng ta đều hiểu rằng : đó không phải là một công thức sáo ngữ, mà là ý thức về một thực trạng: chúng ta đều là tội nhân. Vậy chúng ta cần phải làm gì để được hưởng sự tha thứ ? Tin Mừng hôm nay trả lời: yêu mến Chúa Giêsu.
Chúa Giêsu cho khán thính giả của Ngài thấy điều khác biệt giữa người phụ nữ tội lỗi và ông Biệt phái tên là Simon – Người đã mời Chúa dùng bữa tại nhà của ông. Dưới cái nhìn của người đời, ông Simon là một người có thế giá, trong khi người phụ nữ kia “vốn là người tội lỗi trong thành”– nghĩa là ai cũng biết rõ về quá khứ của cô, một quá khứ ‘đáng để quên’. Tuy nhiên, qua cung cách mà cả hai dành cho Chúa, một sự đảo ngược đã xảy ra : Người phụ nữ tội lỗi lại được Chúa Giêsu khen nhiều hơn ông Biệt phái Simon. Tại sao lại như vậy ? Thưa : vì mức độ của tình yêu của hai người họ khác nhau. Chúng ta hãy nghe lại lời nhận định của Chúa : “Ông thấy người phụ nữ này chứ ? Tôi vào nhà ông : nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi. Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi. Vì thế, tôi nói cho ông hay : tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít.”(Lc 7,44-47)
Nhìn vào ông Biệt phái Simon và người phụ nữ trong Tin Mừng, chúng ta có thể nhìn thấy hình ảnh của chính mình. Có những lúc, chúng ta dành cho Chúa một tình cảm sốt mến thắm thiết. Nhưng cũng có những lần chúng ta đến gặp Người với tâm trạng thờ ơ và lạnh nhạt. Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta xét lại thái độ của mình đối với Chúa. Hãy tự hỏi xem : Khi chúng ta đến gặp gỡ Chúa qua các cử hành Phụng Vụ, khi chúng ta lắng nghe Lời Chúa, khi chúng ta cầu nguyện, nhất là khi chúng ta mời Chúa đến thăm ngôi nhà tâm hồn của mình nơi Bí Tích Thánh Thể và Bí tích Hòa Giải, chúng ta mang trong tâm hồn lòng mến Chúa ở mức độ nào ? Liệu tình yêu của chúng ta dành Chúa Giêsu theo tháng năm có còn sắt son và nồng nàn như thuở ban đầu hay không ? Tình yêu ấy được thể hiện ra bên ngoài bằng những việc cụ thể gì ?
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con được lòng mến yêu Ngài thật nhiều, để con có thể theo Ngài những lúc phong nhiêu. Xin cho con biết tin Ngài, để có thể vơi đi những gánh lo âu; và xin cho con biết chọn Ngài, để Ngài đỡ nâng đời con. Amen.
[/loichua]