[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mt 21,33-43.45-46″]
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông hãy nghe dụ ngôn này: Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho. Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh; đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa. Ðến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi. Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác. Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy. Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai mình. Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: ‘Ðứa con thừa tự kia rồi: Nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó’. Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào?” Các ông trả lời: “Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi”. Chúa Giêsu phán: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh sao:
‘Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc; đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta?’ Bởi vậy, Ta bảo các ông: Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái”.
Các Thượng tế và biệt phái nghe dụ ngôn đó, thì hiểu Người ám chỉ về mình. Họ liền tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì thiên hạ đều tôn Người là Tiên tri.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
TỘI LỖI VÀ BẤT TRUNG
“Sau cùng, ông sai chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: ‘chúng sẽ nể con ta’. Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau: ‘Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài của nó!’ ” (Mt 21,37-38).
Dân tộc Israel được Thiên Chúa tuyển chọn làm dân riêng. Lẽ ra họ phải chúc tụng, ngợi khen và cảm tạ tình yêu của Thiên Chúa bằng cách “sống thánh thiện và công chính trước nhan Ngài” (x. Lc 1,75). Thế nhưng, dọc dài lịch sử Israel là những chuỗi ngày được thêu dệt bằng tội lỗi và bất trung. Chúng ta khẳng định vì nhiều trang Kinh Thánh Cựu ước cho thấy “Thuở xưa, nhiều lần và nhiều cách, Thiên Chúa đã phán dạy cha ông chúng ta qua các ngôn sứ” (Dt 1, 1). Thế nhưng dân đã không nghe, lại còn ngược đãi, ném đá và thậm chí giết chết họ.
Trình thuật Tin mừng hôm nay, thánh sử Matthêu đã khéo léo nói lên điều đó trong dụ ngôn “những người tá điền sát nhân”. Nhân vật chủ vườn nho được hiểu là Thiên Chúa. Ngài quan tâm, lo liệu và chăm sóc vườn nho là dân riêng của Ngài: “Chung quanh vườn, Ngài rào giậu, trong vườn Ngài khoét bồn đạp nho và xây tháp canh” (Mt 21,33). Rồi Ngài giao vườn nho cho các tá điền canh tác với mong muốn họ sinh hoa lợi cho Ngài. Như vậy, Thiên Chúa quan phòng, yêu thương và chăm sóc vườn nho là dân riêng của Ngài, đúng như lời tiên tri Isaia “Hỡi vườn nho của Ta, còn gì mà Ta đã không làm cho ngươi ?” (Is 5, 25). Tuy nhiên, những tá điền đã không làm cho vườn nho sinh hoa lợi, họ đã bất trung, bất nghĩa và bất tín. Đến ngày, đến mùa, ông chủ sai các đầy tớ đến để thu hoa lợi, nhưng những người tá điền đã đánh người này, ném đá người kia với mục đích là chiếm vườn nho của ông (x. Mt 21, 35-40). Và tội lỗi của họ ngày một tràn ngập khi ông chủ sai chính con một của mình đến để dàn xếp, nhưng cuối cùng họ cũng giết chết và quăng ra khỏi vườn. Như vậy, tình trạng tội lỗi và bất trung của những tá điền thật lớn, và hậu quả là “Nước Thiên Chúa, Người sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho nước đó sinh hoa lợi” (Mt 21,43). Nước Thiên Chúa đã được mở ra không giới hạn về chủng tộc, màu da hay tiếng nói. Dân được tuyển chọn đó là Hội thánh, là dân riêng của Thiên Chúa được sinh ra trong Bí tích Thanh Tẩy. Như vậy việc chai lỳ trong tội lỗi và bất trung sẽ là hậu quả của việc bị loại trừ (x. Hc 5, 5-7).
Mùa chay, Giáo hội mời gọi con cái mình hãy sám hối và trở về, nhưng chúng ta lại cứ chai lỳ trong tội lỗi và bất trung, để rồi “cứ chồng chất tội này lên tội khác” (Hc 5,5) như những người tá điền. Có thể là tật xấu chủ đạo nào đó mà chúng ta cứ tái đi tái lại, hứa với Chúa thật nhiều rồi lại thất hứa với Chúa cũng thật nhiều. Mỗi lần như thế là chúng ta đã xúc phạm đến sự thánh thiện và trung tín của Thiên Chúa. Chúng ta hãy nhìn lên Thánh giá và hiện tại hóa lại lời của tiên tri Isaia “Còn gì mà Chúa đã không làm cho chúng ta ?” (Is 5,25).
Lạy Chúa, xin Chúa giúp chúng con biết can đảm bỏ đàng tội lỗi mà trở về với Chúa, để mùa Chay Thánh này thực sự trở nên mùa ân phúc, đem lại hoa trái của Thánh Thần cho chúng con. Amen.
[/loichua]