[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mc 7,1-13″]
Khi ấy, những người biệt phái và mấy luật sĩ từ Giêrusalem tụ tập lại bên Chúa Giêsu, và họ thấy vài môn đệ Người dùng bữa với những bàn tay không tinh sạch, nghĩa là không rửa trước. Vì theo đúng tập tục của tiền nhân, những người biệt phái và mọi người Do-thái không dùng bữa mà không rửa tay trước, và ở nơi công cộng về, họ không dùng bữa mà không tắm rửa trước. Họ còn giữ nhiều tập tục khác nữa, như rửa chén, rửa bình, rửa các đồ đồng. Vậy những người biệt phái và luật sĩ hỏi Người: “Sao môn đệ ông không giữ tập tục của tiền nhân mà lại dùng bữa với những bàn tay không tinh sạch?” Người đáp: “Hỡi bọn giả hình, Isaia thật đã nói tiên tri rất chí lý về các ngươi, như lời chép rằng: “Dân này kính Ta ngoài môi miệng, nhưng lòng chúng ở xa Ta. Nó sùng kính Ta cách giả dối, bởi vì nó dạy những giáo lý và những luật lệ loài người”. Vì các ngươi bỏ qua các giới răn Thiên Chúa, để nắm giữ tập tục loài người: rửa bình, rửa chén và làm nhiều điều như vậy”. Và Người bảo: “Các ngươi đã khéo bỏ giới răn Thiên Chúa, để nắm giữ tập tục của các ngươi. Thật vậy, Môsê đã nói: “Hãy thảo kính cha mẹ”, và “ai rủa cha mẹ, sẽ phải xử tử”. Còn các ngươi thì lại bảo: “Nếu ai nói với cha mẹ mình rằng: Những của tôi có thể giúp cha mẹ được là Corban rồi (nghĩa là của dâng cho Chúa)”, và các ngươi không để cho kẻ ấy giúp gì cho cha mẹ nữa. Như thế các ngươi huỷ bỏ lời Chúa bằng những tập tục truyền lại cho nhau. Và các ngươi còn làm nhiều điều khác giống như thế”.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
HÃY ĐỂ LÒNG THƯƠNG XÓT LÊN TIẾNG
“Các ngươi bỏ qua các giới răn Thiên Chúa, để nắm giữ tập tục loài người” (Mc 1,8).
Thời gian gần đây, do sự thúc đẩy của lòng thương xót, toàn thể Giáo Hội hướng về những người ở trong tình trạng “bất thường”, cách đặc biệt là những người đang trong tình trạng tội lỗi. Nhưng cùng lúc, trong những mối tương quan liên vị hằng ngày, đôi khi vì quá quan tâm đến luật lệ, đến truyền thống và nhất là vì quên thương xót mà chúng ta lại đang dần đẩy nhiều người ra khỏi bầu khí hiệp thông của cộng đoàn, khiến họ rơi vào tình trạng cần xót thương ấy.
Chuyện này đã xảy ra hơn 2000 năm trước trên đất nước Do Thái. Vào thời điểm đó, trước nguy cơ bị đồng hóa cả về văn hóa lẫn tôn giáo thì những người Pharisêu, trong sự tiếp nối truyền thống của tiền nhân, vẫn là điểm tựa cho toàn dân tộc. Họ đề cao sự thánh thiện của Thiên Chúa bằng việc tuân giữ các chỉ thị về luật thanh sạch. Họ nêu gương cho dân chúng bằng một lối sống sát với luật được truyền lại trong hy vọng rằng điều ấy sẽ làm đẹp lòng Thiên Chúa. Chắc chắn Chúa Giêsu không phi bác những truyền thống tốt đẹp của dân tộc mình, nhưng Người xác định hai vấn đề: luật của truyền thống dù có tốt đẹp cách mấy cũng không được lấn át luật Thiên Chúa; và trong mọi sự người ta cần dành chỗ cho lòng thương xót. Thật đáng giá đối với những người thực thi được mọi đòi hỏi của một đời sống thánh thiện, nhưng điều đó sẽ trở nên vô nghĩa trước mặt Thiên Chúa nếu nó trở thành căn cứ nhằm xét đoán người khác.
Trong các cộng đoàn tín hữu, nhiều hệ thống chuẩn mực và truyền thống vẫn đang được duy trì, và quả thật, chúng tiếp tục sinh nhiều hoa trái tốt đẹp. Tuy nhiên, nếu thiếu cẩn thận, mỗi người chúng ta sẽ biến chúng thành những bản án, những phán xét nghiêm khắc cho người khác, chỉ bởi vì họ không thể tuân giữ như chúng ta. Một ý tưởng quan trọng trong việc áp dụng lòng thương xót là nhìn người khác trong toàn thể con người họ, bao gồm bản tính tốt đẹp xen lẫn dấu vết của nguyên tội, trong chính môi trường và hoàn cảnh cụ thể mà họ đang sống và đương đầu. Trong cái nhìn của ánh mắt thương xót, họ vẫn đang cố gắng bước theo Đức Kitô, theo cách riêng mà Thiên Chúa biểu tỏ cho họ. Khi ấy, chúng ta tin rằng, dù có thể có nhiều con đường khác nhau, bằng phẳng hay lồi lõm, thẳng tắp hay ngoằn ngoèo, thậm chí như là ngõ cụt, thì không phải chúng ta là người quyết định đích đến. Điều chúng ta có thể làm và phải làm là chìa ra những bàn tay của lòng thương xót để nâng đỡ và ủi an.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết lấy lòng thương xót theo mẫu gương lòng thương xót của Chúa mà đối xử với nhau, để cho tất cả mọi người có thể tìm thấy sự nâng đỡ và ủi an, bất chấp tình trạng hiện tại của mình. Amen.
[/loichua]