[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mc 7,31-37″]
Đức Giê-su lại bỏ vùng Tia, đi qua ngả Xi-đôn, đến biển hồ Ga-li-lê vào miền Thập Tỉnh. Người ta đem một người vừa điếc vừa ngọng đến với Đức Giê-su, và xin Người đặt tay trên anh. Người kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh. Rồi Người ngước mắt lên trời, rên một tiếng và nói: “Ép-pha-tha”, nghĩa là: hãy mở ra! Lập tức tai anh ta mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng. Đức Giê-su truyền bảo họ không được kể chuyện đó với ai cả. Nhưng Người càng truyền bảo họ, họ lại càng đồn ra. Họ hết sức kinh ngạc, và nói: “Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả: ông làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ câm nói được.”
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
CHÚA GIÊSU, ĐẤNG CHỮA LÀNH
“Người làm cho kẻ điếc nghe được và người câm nói được” ( Mc 3,37)
Chúa Giêsu đến vùng đất Thập Tỉnh, vùng đất dân ngoại. Tại đây, người ta đem đến cho Người một người vừa điếc vừa ngọng (x. Mc 7, 31-32). Người điếc là người mất khả năng nghe và ngọng là khả năng nói bị hạn chế hay nói không rõ ràng. Anh không nghe nên anh không hiểu được mọi người nói gì. Anh ngọng nên khả năng diễn tả của anh không rõ ràng. Điều đó khiến cho mọi người không hiểu được anh. Cuộc sống của người vừa điếc vừa ngọng bị đóng kín lại và các mối tương quan với xã hội, với con người bị cắt đứt và khép kín lại. Đặc biệt, người đương thời quan niệm bệnh tật là biểu hiện của tội lỗi. Điều đó làm cho mọi người có thành kiến không tốt về người bệnh, xem thường họ và xa tránh họ.
Sau khi hoàn tất mỗi công trình sáng tạo, “Thiên Chúa thấy mọi sự Người làm đều tốt đẹp” (St 1, 31). Tội lỗi đã khiến cho con người sợ hãi và đi vào cõi chết. Chúa Giêsu, Đấng Thiên Sai đã đến và thực hiện những việc chữa lành và khôi phục lại phẩm giá con người. Nhờ hành động của Đức Giêsu, thế giới được tạo thành đã bị hỏng do tội nay được tái thiết tốt đẹp. Tạo thành mới đã được bắt đầu qua hành động cứu độ của Chúa Giêsu, Người đã làm người để con người được làm Con Thiên Chúa. Ngày đó, Thiên Chúa sẽ chữa lành cho từng người, “mắt người mù mở ra, tai người điếc nghe được. Bấy giờ kẻ què sẽ nhảy nhót như nai, miệng lưỡi người câm sẽ reo hò”( Is 35,5-6). Chính Chúa Giêsu đã đưa tay kéo anh thanh niên ra khỏi đám đông. Người dùng tay sờ vào tai và chạm vào lưỡi để chữa lành anh. Lập tức tai anh mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh nói được rõ ràng.
Thời Chúa Giêsu, nhiều người Do Thái cũng bị điếc trước Tin Mừng, họ cứng đầu cứng cổ, lòng và tai không cắt bì (x. Cv 7,51), lòng họ đã ra chai đá và họ đã bịt tai nhắm mắt (x. Mt 13,15) trước lời rao giảng của Chúa Giêsu và những phép lạ Người làm. Nhiều môn đệ sau một thời gian theo Chúa cũng quyết định bỏ Người vì lời Người chướng tai quá (x. Ga 6,60), còn nhiều ông không hiểu được những lời rao giảng của Chúa Giêsu vì lòng họ còn ngu muội, họ có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe (x. Mc 17-18).
Nhiều người Kitô hữu ngày nay mặc dù thể xác họ lành lặn, bình thường nhưng họ “có hai tai, mà chẳng thể nghe chi” ( Tv 135,17). “Họ ngoảnh tai đi không nghe chân lý, nhưng hướng về những chuyện hoang đường” (2 Tm 4,4). Họ để tâm đến những lời bất chính, lắng tai nghe những chuyện hại người. Họ sống khép kín với những người thân chung quanh, dửng dưng với những con người nghèo hèn bên lề xã hội, vô cảm trước những hoàn cảnh khó khăn của người khác.
“Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa” ( Lc 11,28).
Lạy Chúa, xin Chúa chữa lành đôi tai, mở lòng, mở trí để chúng con luôn chú tâm lắng nghe Lời Chúa và can đảm ra đi nói với mọi người về Tin mừng tình yêu của Chúa và sống tốt giới răn mến Chúa, yêu người. Amen.
[/loichua]