[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Lc 11, 39-56″]
Trong những ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Dacaria và chào bà Elisabeth, và khi bà Elisabeth nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà, và bà Elisabeth được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng:
“Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và Con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này tai tôi vừa nghe lời Bà chào, hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện”.
Và Maria nói: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Ðấng Cứu Ðộ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Này từ nay muôn thế hệ sẽ khen tôi có phước, vì Ðấng toàn năng đã làm cho tôi những sự trọng đại, và Danh Ngài là thánh. Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những người kính sợ Chúa. Chúa đã vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai thần trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng và nâng cao những người phận nhỏ. Chúa đã cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa đã phán cùng các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi người đến muôn đời”.
Maria ở lại với bà Elisabeth độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà Mình.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
NIỀM VUI ĐÍCH THỰC
“Bấy giờ Đức Maria nói, linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi” (Lc 1, 46).
Niềm vui ta có thể nhận được khi nâng đỡ ai đó gặp khó khăn, niềm vui có thể đến với ta khi cảm nhận mình được yêu thương, cũng có khi niềm vui chỉ đơn giản là tiếng cười cuộc sống đặt trên môi ta. Bài Tin Mừng hôm nay mời gọi ta khám phá niềm vui đích thực, niềm vui vĩnh cửu, niềm vui đem lại bình an trong tâm hồn. Đó chính là niềm vui kết hiệp với Chúa. Quả thực, vượt lên trên những niềm vui trần thế, Đức Maira đã sống và mời gọi chúng ta cảm nghiệm niềm vui đích thực, niềm vui có Chúa. Thật vậy, sau lời Sứ thần truyền tin, Đức Maria đã cưu mang Chúa Giêsu. Từ giây phút ấy, Mẹ đã kết hiệp mật thiệt với Chúa Giêsu, Mẹ đã trao phó cuộc đời mình cho thánh ý Thiên Chúa. Nhờ đó, Mẹ đã được hưởng niềm vui đích thực, niềm vui được diễn tả qua sự hân hoan đem Chúa đến với gia đình ông Dacaria. Mẹ đã “vội vã lên đường” (Lc 1, 39), vượt qua những khó khăn để đem Chúa đến cho tha nhân. Niềm vui có Chúa nơi Đức Maria cũng được minh chứng qua thái độ vui mừng của bà Êlisabét vì “vừa nghe tiếng bà Maria chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên, và bà được đầy tràn Thánh Thần” (Lc 1, 41). Chính Đức Maria cũng ý thức niềm vui mình có bởi ơn Thiên Chúa, qua việc Mẹ được kết hiệp với Chúa Giêsu là nguồn mạch niềm vui và hạnh phúc đích thực. Mẹ đã vang lời ca ngợi: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi”.
Theo gương Mẹ Maria, chúng ta cũng được mời gọi đón nhận niềm vui đích thực, niềm vui được kết hiệp với Chúa. Qua việc dâng hiến ngày sống cho Chúa, chúng ta ý thức sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời mình. Đỉnh cao của sự kết hiệp được thể hiện trong thánh lễ mỗi ngày, nhờ đó ta được rước Chúa vào lòng, được Lời Chúa dẫn đường và biến đổi cuộc sống.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin mở mắt tâm hồn chúng con, để chúng con nhận biết Chúa là nguồn mạch niềm vui đích thực. Cũng xin ban sức mạnh để chúng con vượt qua những “đồi núi” là những gian lao khổ cực trong công việc bổn phận, những thử thách trên đường đời, để đến với Chúa trong Thánh lễ mỗi ngày, và được hưởng niềm vui đích thực là kết hiệp với Chúa. Amen.
[/loichua]