Thứ Tư Tuần XIV Thường Niên – Năm C – Ngày 09/07/2025

Lời Chúa: Mt 10, 1-7

Rồi Đức Giê-su gọi mười hai môn đệ lại, để ban cho các ông quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền. Sau đây là tên của mười hai Tông Đồ: đứng đầu là ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô, rồi đến ông An-rê, anh của ông; sau đó là ông Gia-cô-bê con ông Dê-bê-đê và ông Gio-an, em của ông; ông Phi-líp-phê và ông Ba-tô-lô-mê-ô; ông Tô-ma và ông Mát-thêu người thu thuế; ông Gia-cô-bê con ông An-phê và ông Ta-đê-ô; ông Si-môn thuộc nhóm Quá Khích, và ông Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, là chính kẻ nộp Người. Đức Giê-su sai mười hai ông ấy đi và chỉ thị rằng: Tốt hơn là hãy đến với các con chiên lạc nhà Ít-ra-en. Dọc đường hãy rao giảng rằng: Nước Trời đã đến gần. Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi được sạch bệnh, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy. Đừng kiếm vàng bạc hay tiền giắt lưng. Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.

ĐƯỢC THƯƠNG XÓT VÀ TUYỂN CHỌN

“Rồi Đức Giê-su gọi mười hai môn đệ lại, để ban cho các ông quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền” (Mt 10,1).

Trong đoạn Tin Mừng hôm nay, thánh Mátthêu kể lại việc Đức Giêsu gọi mười hai môn đệ đầu tiên. Đây không chỉ là một sự kiện lịch sử, mà còn là lời nhắc nhở mỗi người chúng ta về một điều rất căn bản trong đời sống đức tin: chúng ta được Chúa gọi vì tình thương, chứ không phải vì chúng ta đã hoàn hảo.

Nếu chúng ta để ý đến danh sách mười hai Tông Đồ được nêu tên trong bài Tin Mừng, chúng ta sẽ ngạc nhiên. Họ không phải là những người nổi bật trong xã hội. Có người là ngư phủ ít học, sống cuộc đời lam lũ. Có người là thu thuế, từng bị coi là cộng tác với ngoại bang, bị dân chúng xa lánh. Có người tính tình nóng nảy, có người ít nói, có người sẽ chối Thầy, thậm chí có người sẽ phản bội Thầy. Nhưng tất cả họ đều được Chúa gọi. Chúa không đợi họ sửa mình rồi mới gọi. Người gọi họ trước, và chính tình yêu của Người biến đổi họ. Điều này nói với chúng ta một sự thật: Chúa không chọn theo tiêu chuẩn của thế gian. Người không tuyển người giỏi giang nhất, không chọn người đạo đức nhất. Người chọn những ai sẵn lòng để Người chạm vào trái tim họ, để Người yêu thương và dẫn dắt họ từng ngày.

Chúng ta cũng vậy. Mỗi người chúng ta được gọi bằng tên riêng, với một ơn gọi riêng trong đời sống. Có người làm cha mẹ, có người sống đời tu trì, có người phục vụ trong giáo xứ, có người âm thầm chăm sóc người thân bệnh tật. Dù ở đâu, dù mang quá khứ thế nào, Chúa vẫn nhìn chúng ta bằng ánh mắt yêu thương. Không ai bị loại trừ khỏi ánh nhìn ấy. Dù tội lỗi, thất bại hay yếu đuối, Chúa vẫn nói với chúng ta như đã từng nói với các môn đệ: “Hãy theo Thầy.” Nhiều lúc chúng ta tự so sánh mình với người khác rồi thấy mình quá nhỏ bé. Nhưng điều quan trọng không phải là tôi có gì trong tay, mà là tôi có để Chúa đi vào đời mình không. Có khi chúng ta chỉ cần một trái tim mở ra, là đủ để Chúa làm nên những điều lớn lao.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho mỗi người chúng con luôn nhớ rằng: tình thương đi trước mọi thành công. Chính tình thương Chúa chọn gọi chúng con, và chính tình thương ấy sẽ đồng hành và biến đổi chúng con từng ngày. Amen.

Comments are closed.