Thứ Sáu Tuần XIX Thường Niên – Năm C – Ngày 15/08/2025 – Lễ Trọng Đức Mẹ Lên Trời

Lời Chúa: Lc 1,39-56

Hồi ấy, bà Ma-ri-a vội vã lên đường, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giu-đa. Bà vào nhà ông Da-ca-ri-a và chào hỏi bà Ê-li-sa-bét. Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà Ma-ri-a chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy tràn Thánh Thần, liền kêu lớn tiếng và nói rằng: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này? Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.”Bấy giờ bà Ma-ri-a nói:

“Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng

vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.

Phận nữ tỳ hèn mọn,

Người đoái thương nhìn tới;

từ nay, hết mọi đời

sẽ khen tôi diễm phúc.

Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi

biết bao điều cao cả,

danh Người thật chí thánh chí tôn!

Đời nọ tới đời kia,

Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.

Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh,

dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.

Chúa hạ bệ những ai quyền thế,

Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.

Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,

người giàu có, lại đuổi về tay trắng.

Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,

như đã hứa cùng cha ông chúng ta,

vì Người nhớ lại lòng thương xót

dành cho tổ phụ Áp-ra-ham

và cho con cháu đến muôn đời.”

Bà Ma-ri-a ở lại với bà Ê-li-sa-bét độ ba tháng, rồi trở về nhà.

CON ĐƯỜNG LÊN TRỜI LÀ CON ĐƯỜNG ĐẾN VỚI THA NHÂN

Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng
vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi” (Lc 1, 46-47).

Trong cuộc sống, chúng ta thường hay để ý tới những thành công và vinh quang của mình hoặc một người nào đó mà ít quan tâm đến những khó khăn và công sức để đạt đến thành công. Chẳng hạn khi nhìn thấy một linh mục hay tu sĩ thánh thiện, họ cũng phải mất bao hy sinh, rèn luyện, tu tập các nhân đức để mỗi ngày nên đồng hình đồng dạng với Chúa.

Bài Tin mừng trong thánh lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời hôm nay, không giới thiệu cho chúng ta thấy một việc cao trọng nào khiến Mẹ được vinh quang trên Nước Trời, mà chỉ cho ta thấy một hành trình Mẹ đến với người chị họ Elisabet. Thật vậy, ngay sau biến cố truyền tin và thưa tiếng xin vâng, đón nhận Con Thiên Chúa nhập thể trong cung lòng của Mẹ. Mẹ đã không giữ lại niềm vui Tin Mừng thiêng liêng cho riêng mình nhưng đã vội vã lên đường đến thăm bà chị họ (x.Lc 1, 26-38). Tin Mừng đó lớn quá đỗi khiến Mẹ phải lên đường một cách không cưỡng lại được: “Bà Maria lên đường vội vã…”. Đó chính là sứ vụ của người mang Tin Mừng nơi bản thân mình, mà đây lại là một Tin Mừng cứu độ cho nhân loại thì nó lại càng phải được loan báo để cho người khác được biết, được đón nhận để được hưởng ơn cứu độ. Niềm vui của sự gặp gỡ tình người với người, niềm vui của việc được đón chào ơn cứu độ, niềm vui đó được cất tiếng ca reo mừng, ca ngợi tình yêu Thiên Chúa qua miệng của Đức Maria: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng …” (Lc 1, 46-55).

Cuộc đời của Mẹ quả là một hành trình đến với tha nhân. Và hành trình này cũng là hành trình đưa Mẹ tới vinh quang Nước Trời. Khi mừng lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời, Giáo Hội cũng nhắc nhớ mỗi người chúng ta một ngày nào đó chúng ta cũng được ở trên thiên đàng cả hồn lẫn xác giống như Mẹ (1Cr 15, 36-44). Đó là niềm hy vọng và là cùng đích của mỗi người chúng ta. Để có thể đạt được niềm hy vọng đó, mỗi người chúng ta được mời gọi hãy dõi bước theo Mẹ, đi lại con đường Mẹ đã đi, đã sống: con đường đến với tha nhân. Đó là con đường dẫn chúng ta tới Nước Trời bởi Đức Giê-su đã truyền dạy chúng ta: “Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em…” (Ga 13, 34). Yêu thương nhau thì phải đến với nhau bằng những việc làm cụ thể. Đức Maria đã làm những điều đó trong cuộc sống của Mẹ. Vì thế, chúng ta cũng hãy đến với những người khác để đem Tin Mừng đến với họ, để thực thi tình yêu thương với họ bằng những việc làm cụ thể như Mẹ đã làm. Nhờ đó, chúng ta cùng hưởng hạnh phúc với Mẹ trong nước Thiên đàng. Vì vậy, Chúng ta hãy luôn khắc ghi: con đường lên trời là con đường đến với tha nhân.

Lạy Mẹ Maria, xin đồng hành với chúng con trên hành trình đức tin. Xin giúp chúng con sống như Mẹ: yêu thương, khiêm hạ, tin tưởng, và biết vội vã lên đường mang Chúa đến cho mọi người.

Comments are closed.