Thứ Hai Tuần I Mùa Chay – Ngày 10/03/2025

Lời Chúa: Mt 25,31-46

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận, Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái. Bấy giờ Vua sẽ phán với những người bên hữu rằng: “Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã viếng thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta”. Khi ấy người lành đáp lại rằng: “Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ chúng con thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào chúng con thấy Chúa yếu đau hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa đâu?” Vua đáp lại: “Quả thật, Ta bảo các ngươi: Những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta”.

“Rồi Người cũng sẽ nói với những kẻ bên trái rằng: “Hỡi phường bị chúc dữ, hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng. Vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn; Ta khát, các ngươi không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi không cho đồ mặc; Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng thăm Ta!” Bấy giờ họ cũng đáp lại rằng: “Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói khát, khách lạ hay mình trần, yếu đau hay ở tù, mà chúng con chẳng giúp đỡ Chúa đâu?” Khi ấy Người đáp lại: “Quả thật, Ta bảo cho các ngươi biết, những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta”. Những kẻ ấy sẽ phải tống vào chốn cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào cõi sống ngàn thu”“.

 

NÊN THÁNH TRONG ĐỜI SỐNG

““Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ.” (Mt 25, 34).

Mùa Chay là thời gian đặc biệt giúp người tín hữu canh tân đời sống, trở về với Thiên Chúa và đào sâu hơn ơn gọi nên thánh của mình. Qua bài Tin Mừng, Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta con đường nên thánh không ở những điều điều cao siêu, nhưng trong những hành động yêu thương và phục vụ cụ thể. Đây cũng chính là tinh thần của Mùa Chay: cầu nguyện, hãm mình và sống yêu thương để trở nên giống Chúa hơn.

Bài Tin Mừng mang đến một tiêu chuẩn rõ ràng để được vào Nước Trời: yêu thương và chăm sóc những người bé mọn. Chúa Giêsu không đặt nặng những nghi thức hay lời kinh dài, nhưng Ngài nhấn mạnh đến việc thực hành bác ái cụ thể. Chính trong những nghĩa cử nhỏ bé mà con người thể hiện lòng yêu mến Thiên Chúa và đạt đến sự thánh thiện. Chúa Giêsu nhấn mạnh đời sống của mỗi người không phải là điều ngẫu nhiên, mà là kết quả của những lựa chọn trong cuộc sống hiện tại. Chọn cuộc sống yêu thương hay chọn sự sống tách biệt bản thân sẽ quyết định đời sống mai sau của mỗi người.

Một chi tiết quan trọng trong bài Tin Mừng, đó là những người công chính được khen ngợi, họ ngạc nhiên khi nghe Chúa nói rằng họ đã giúp đỡ Ngài. Điều này cho thấy, nhiều người chưa nhận biết chính trong những người nhỏ bé, đau khổ ấy, Chúa đang hiện diện. Vì thế, Mùa Chay không chỉ là một thời gian tạm thời để thực hiện những hành động đạo đức, mà là cơ hội để mỗi người định hướng lại cuộc sống, là dịp thanh luyện đôi mắt đức tin để có thể lựa chọn con đường yêu thương, hy sinh và phục vụ. Đây là con đường nên thánh, không phải là một lý tưởng xa vời, mà là một lựa chọn liên tục mỗi ngày. Bằng việc nhận biết sự hiện diện của Chúa nơi những người xung quanh, chúng ta sẽ có một thái độ sống hoàn toàn khác: giảm vô cảm, biết quan tâm đến người khác hơn, và từ đó trưởng thành hơn trong đời sống thánh thiện.

Xin cho mỗi người chúng ta biết lưu tâm để ý đến khó khăn của những người xung quanh và can đảm giúp đỡ họ cách cụ thể qua hành động hơn là chỉ dừng lại nơi những lời kinh ý nguyện như lời thánh Giacobe dạy: “Đức tin không có hành động là đức tin chết” (Gc 2,17).

 

Comments are closed.