Thứ Bảy Tuần V Mùa Chay – Ngày 12/04/2025

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Ga 11,45-57″]

Khi ấy, trong những người đến thăm Ma-ri-a và đã chứng kiến việc Ngài làm, có nhiều kẻ đã tin vào Chúa Giê-su. Nhưng trong nhóm có kẻ đi gặp người biệt phái và thuật lại các việc Chúa Giê-su đã làm. Do đó, các thượng tế và biệt phái họp công nghị, và nói : “Chúng ta phải xử trí sao đây. Vì người này làm nhiều phép lạ. Nếu chúng ta để mặc người ấy làm như thế, thì mọi người sẽ tin theo và quân Rô-ma sẽ kéo đến phá huỷ nơi này và dân tộc ta”. Một người trong nhóm là Cai-pha làm thượng tế năm đó, nói với họ rằng : “Quý vị không hiểu gì cả. Quý vị không nghĩ rằng thà một người chết thay cho dân, còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt”. Không phải tự ông nói điều đó, nhưng với danh nghĩa là thượng tế năm ấy, ông đã nói tiên tri rằng Chúa Giê-su phải chết thay cho dân, và không phải cho dân mà thôi, nhưng còn để quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mát về một mối. Bởi vậy, từ ngày đó, họ quyết định giết Người. Vì thế Chúa Giê-su không còn công khai đi lại giữa người Do-thái nữa. Người đi về miền gần hoang địa, đến thành phố tên là Ép-rem, và ở lại đó với các môn đệ. Khi đó đã gần đến Lễ Vượt Qua của người Do-thái. Có nhiều người từ các miền lên Giê-ru-sa-lem trước lễ, để được thanh tẩy. Họ tìm Chúa Giê-su ; họ đứng trong đền thờ và bàn tán với nhau : “Anh em nghĩ sao. Người có đến hay không”. Còn các thượng tế và biệt phái đã ra lệnh rằng nếu ai biết Người ở đâu, thì phải tố cáo để họ bắt Người.

 

[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

CHẾT ĐỂ QUY TỤ CON CÁI THIÊN CHÚA

“Không phải tự ông nói điều đó, nhưng với danh nghĩa là thượng tế năm ấy, ông đã nói tiên tri rằng Chúa Giê-su phải chết thay cho dân, và không phải cho dân mà thôi, nhưng còn để quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mát về một mối.” (Ga 11,51)

Mỗi một người sinh ra đều mang trong mình điều thiện, như câu thành ngữ trong Tam Tự Kinh [1] mà ta thường nhắc đến: “Nhân chi sơ tính bản thiện”. Đồng thời sự dữ cũng luôn tiềm ẩn nơi mỗi con người và như có một triết gia [2] đã từng nói: “tha nhân là địa ngục”. Trong đoạn Tin mừng, thánh Gio-an đã thuật lại sự giằng co giữa thiện là Chúa Giê-su và ác là nhóm Pha-ri-sêu. Sự thiện hầu như chịu giới hạn còn sự ác thì khai triển kế hoạch. Dầu vậy cả hai đều có chung điểm kết là cái chết. Nhưng cái chết của Chúa Giê-su thì sinh ra lợi ích còn cái chết của người Pha-ri-sêu thì sinh ra sự mất mát và đau khổ.

Trong suốt thời gian rao giảng, Chúa Giê-su đã làm rất nhiều việc tốt đẹp cũng như là dấu lạ cho dân chúng. Điều đó khiến cho nhiều người tin vào Ngài. Nhưng cũng có những người luôn căm ghét và không muốn Chúa Giê-su hiện diện. Người Pha-ri-sêu đã mất ảnh hưởng trên dân chúng từ khi Chúa Giê-su xuất hiện. Sự ganh ghét của người Pha-ri-sêu ngày một dâng cao khiến họ giờ đây phải đi đến kết luận cuối là bàn tính giết Đức Giê-su. Chúa Giê-su đến để cứu con người bằng Lời của Thiên Chúa, Ngài cũng làm những việc khiến dân chúng phải nhiều lần ngỡ ngàng. Ngài yêu thương tất cả và không loại trừ ai kể cả những người lãnh đạo. Nhưng người Pha-ri-sêu vẫn để cho lòng thù hận giết chết tâm hồn họ. Họ muốn giết Đức Giê-su với một tâm hồn đã chết vì khước từ sự sống từ chính Thiên Chúa. Cụ thể họ luôn đau đáu lo lắng cho lợi ích riêng vì sức ảnh hưởng của Chúa Giê-su dầu Ngài có làm bao nhiêu điều tốt đẹp chăng nữa: “Chúng ta phải xử trí sao đây?”. Còn Chúa Giê-su chấp nhận chịu giới hạn trong thân phận con người khi gặp nguy hiểm: “Chúa Giê-su không còn công khai đi lại giữa người Do-thái nữa”. Đến nỗi Ngài đã chia sẻ cái chết vì tội lỗi con người trên Thập giá mà nhờ đó đem lại ơn cứu độ. Vì thế những ai muốn hiệp thông với Người thì trở thành con cái Thiên Chúa và được Ngài quy tụ thành đàn chiên duy nhất.

Ngày nay nhiều người muốn giết Đức Giê-su khi để cho sự ganh ghét thống trị tâm hồn. Nhiều người ngăn cản Đức Giê-su làm việc khi không đưa tay ra đón nhận những người đau khổ. Nhiều người không cho Đức Giê-su nói khi không biết dùng lời nói tạo nên sự hiệp nhất yêu thương. Nhiều người ngăn cản Đức Giê-su hoạt động khi dập tắt đi niềm hy vọng nơi tha nhân. Nhiều người không để Thiên Chúa quy tụ khi đi trên con đường ý riêng bằng những đam mê dục vọng.

Xin Chúa cho chúng ta biết dùng sự sống chính Chúa ban để biết sinh lợi làm vinh danh Chúa, biết thay đổi những gì còn tính toán tư lợi bằng việc để cho Lời Chúa phát triển không những chỉ ở trong tâm hồn mà làm cho Lời Chúa lớn lên trong hoàn cảnh xung quanh chúng ta đang sống.

      [1]. Tam Tự Kinh, Vương Ứng Lân biên soạn

[2]. Jean-Paul Charles Aymard Sartre (1905-1980) – Triết gia người Pháp.

 

[/loichua]

Comments are closed.