Chúa Nhật 4 Mùa Chay Năm A – Ngày 26/03/2017

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Ga 9, 1–41″]

Khi ấy, Chúa Giêsu đi qua, thấy một người mù từ khi mới sinh. Môn đệ hỏi Người: “Thưa Thầy, ai đã phạm tội, anh này hay cha mẹ anh, khiến anh mù từ khi mới sinh?” Chúa Giêsu đáp: “Không phải anh cũng chẳng phải cha mẹ anh đã phạm tội, nhưng để công việc của Thiên Chúa tỏ ra nơi anh. Bao lâu còn ban ngày, Ta phải làm những việc của Đấng đã sai Ta. Đêm đến không ai có thể làm việc được nữa. Bao lâu Ta còn ở thế gian, Ta là sự sáng thế gian”. Nói xong, Người nhổ xuống đất, lấy nước miếng trộn thành bùn, rồi xoa bùn trên mắt người ấy và bảo: “Anh hãy đến hồ Silôê mà rửa” (chữ Silôê có nghĩa là được sai). Anh ta ra đi và rửa, rồi trở lại thì trông thấy được. Những người láng giềng và những kẻ xưa kia từng thấy anh ta ăn xin đều nói: “Đó chẳng phải là người vẫn ngồi ăn xin sao?” Có kẻ nói: “Đúng hắn!” Lại có người bảo: “Không phải, nhưng là một người giống hắn”. Còn anh ta thì nói: “Chính tôi đây”. Họ hỏi anh: “Làm thế nào mắt anh được sáng?” Anh ta nói: “Người mà thiên hạ gọi là Giêsu đã làm bùn xức mắt tôi và bảo: Ngươi hãy đến hồ Silôê mà rửa. Bấy giờ tôi đi, tôi rửa và tôi trông thấy”. Họ lại hỏi: “Ngài ở đâu?” Anh thưa: “Tôi không biết”. Họ liền dẫn người trước kia bị mù đến với những người biệt phái, lý do tại Chúa Giêsu hoà bùn và chữa mắt cho anh ta lại nhằm ngày Sabbat. Các người biệt phái cũng hỏi anh ta do đâu được sáng mắt? Anh đáp: “Ngài đã xoa bùn vào mắt tôi, tôi đi rửa và tôi được sáng mắt”. Mấy người biệt phái nói: “Người đó không phải bởi Thiên Chúa, vì không giữ ngày Sabbat”. Mấy kẻ khác lại rằng: “Làm sao một người tội lỗi lại làm được những phép lạ thể ấy?” Họ bất đồng ý kiến với nhau. Họ liền quay lại hỏi người mù lần nữa: “Còn anh, anh nói gì về người đã mở mắt cho anh?” Anh đáp: “Đó là một tiên tri”. Nhưng người Do-thái không muốn tin anh đã mù và đã được khỏi trước khi đòi cha mẹ anh đến. Họ hỏi hai ông bà: “Người này có phải là con hai ông bà mà ông bà bảo bị mù từ khi mới sinh không? Do đâu mà bây giờ nó lại trông thấy?” Cha mẹ y thưa rằng: “Chúng tôi xác nhận đây chính là con chúng tôi, và nó đã bị mù từ khi mới sinh. Nhưng làm sao mà bây giờ nó trông thấy, và ai đã mở mắt cho nó thì chúng tôi không biết. Nó khôn lớn rồi, các ông hãy hỏi nó, nó sẽ tự thưa lấy”. Cha mẹ anh ta nói thế bởi sợ người Do-thái, vì người Do-thái đã bàn định trục xuất khỏi hội đường bất cứ ai dám công nhận Chúa Giêsu là Đấng Kitô. Chính vì lý do này mà cha mẹ anh ta nói: “Nó khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó”. Lúc ấy người Do-thái lại gọi người trước kia đã mù đến và bảo: “Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa! Phần chúng ta, chúng ta biết người đó là một kẻ tội lỗi”. Anh ta trả lời: “Nếu đó là một người tội lỗi, tôi không biết; tôi chỉ biết một điều: trước đây tôi mù và bây giờ tôi trông thấy”. Họ hỏi anh: “Người đó đã làm gì cho anh? Người đó đã mở mắt anh thế nào?” Anh thưa: “Tôi đã nói và các ông đã nghe, các ông còn muốn nghe gì nữa? Hay là các ông cũng muốn làm môn đệ Ngài chăng?” Họ liền nguyền rủa anh ta và bảo: “Mày hãy làm môn đệ của người đó đi, còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của Môsê. Chúng ta biết Thiên Chúa đã nói với Môsê, còn người đó chúng ta không biết bởi đâu mà đến”. Anh đáp: “Đó mới thật là điều lạ: người đó đã mở mắt cho tôi, thế mà các ông không biết người đó bởi đâu. Nhưng chúng ta biết rằng Thiên Chúa không nghe lời những kẻ tội lỗi, mà hễ ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý Chúa, thì kẻ đó mới được Chúa nghe lời. Xưa nay chưa từng nghe nói có ai đã mở mắt người mù từ khi mới sinh. Nếu người đó không bởi Thiên Chúa thì đã không làm được gì”. Họ bảo anh ta: “Mày sinh ra trong tội mà mày dám dạy chúng ta ư?” Rồi họ đuổi anh ta ra ngoài. Chúa Giêsu hay tin họ đuổi anh ta ra ngoài, nên khi gặp anh, Người liền bảo: “Anh có tin Con Thiên Chúa không?” Anh thưa: “Thưa Ngài, nhưng Người là ai để tôi tin Người?” Chúa Giêsu đáp: “Anh đang nhìn thấy Người và chính Người đang nói với anh”. Anh ta liền nói: “Lạy Ngài, tôi tin”, và anh ta sấp mình thờ lạy Người. Chúa Giêsu liền nói: “Chính vì để luận xét mà Ta đã đến thế gian hầu những kẻ không xem thấy, thì được xem thấy, và những kẻ xem thấy, sẽ trở nên mù”. Những người biệt phái có mặt ở đó liền nói với Người: “Thế ra chúng tôi mù cả ư?” Chúa Giêsu đáp: “Nếu các ngươi mù, thì các ngươi đã không mắc tội; nhưng các ngươi nói ‘Chúng tôi xem thấy’, nên tội các ngươi vẫn còn”.

 

[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

ÁNH SÁNG THẾ GIAN

“Thầy là ánh sáng thế gian” (Ga 9,5).

Dẫu là Con Thiên Chúa, Chúa Giêsu vẫn vui lòng đi vào thế gian. Ngài muốn xua tan bóng đêm tội lỗi đang đè nặng trên con người và muốn thổi bùng lên ngọn lửa của Chân Lý hầu soi vào những cõi lòng u mê ánh sáng của Ngài. Thực vậy, Chúa Giêsu thấu – cảm được nỗi khổ của con người khi phải sống trong cảnh tối tăm, không những về thể lý thôi, mà còn cả về linh hồn nữa. Thấy anh mù, Ngài chạnh lòng thương, chữa anh khỏi mù thể lý, “anh đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy được” (Ga 9,7). Ngài còn thương anh nhiều hơn khi ban cho anh ánh sáng Chân Lý, ánh sáng đức tin. “Anh có tin vào Con Người không?” (Ga 9, 35b) “ Thưa Ngài, tôi tin” (Ga 9,36). Đối với anh quả là hạnh phúc vô bờ. Còn những người Pharisêu, họ cố tình từ chối đón nhận ánh sáng của Thiên Chúa. Họ tự cao tự đại, ngông cuồng hống hách, họ tự cho mình là chân lý, là ánh sáng, và họ cứ ở lì trong bóng tối, trong tự mãn “Nếu các ông đui mù, thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng: “chúng tôi thấy”, nên tội của các ông vẫn còn” (Ga 9, 41). Vì kiêu ngạo tự phụ nên họ ở lì trong tội, “họ không thấy tội mình mà chê ghét”(Tv).

Xã hội hôm nay, khi mà vàng thau lẫn lộn, thì con người sống theo bản năng và dần đưa mình vào thỏa hiệp với sự dữ, với bóng tối. Vì lợi ích bản thân họ bất chấp, họ sẵn sàng tìm mọi cách thế, tốt xấu không quan trọng, chỉ biết nó sẽ đem lại lợi ích của mình; còn người khác có ra sao thì quan tâm. Vì sống mãi trong tội, sống thiếu tình thương dần dần họ trở nên dửng dưng vô cảm… Bên cạnh đó vẫn còn những con người, giống anh mù, sẵn sàng mở lòng ra để cho ánh sáng Tin Mừng dẫn lối và biến đổi như Phaolô, như Augustinô.

Lạy Chúa Giêsu, xin chiếu tỏa ánh sáng Tin Mừng vào tâm hồn u mê của chúng con. Xin cho chúng con biết mở lòng ra để được Chúa biến đổi, và xin cho chúng con biết khao khát Chúa là sự sống, là ánh sáng và là cùng đích cuộc đời của chúng con. Amen.

[/loichua]

Comments are closed.