Chúa Nhật 16 Thường Niên – Ngày 23/07/2017

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mt 13,24-43″]

Khi ấy, Chúa Giêsu phán một dụ ngôn khác cùng dân chúng rằng: “Nước trời giống như người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. Trong lúc mọi người ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo cỏ lùng vào ngay giữa lúa, rồi đi mất. Khi lúa lớn lên và trổ bông thì cỏ lùng cũng lộ ra. Đầy tớ chủ nhà đến nói với ông rằng: ‘Thưa ông, thế ông đã không gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Vậy cỏ lùng từ đâu mà có?’ Ông đáp: ‘Người thù của ta đã làm như thế’. Đầy tớ nói với chủ: ‘Nếu ông bằng lòng, chúng tôi xin đi nhổ cỏ’. Chủ nhà đáp: ‘Không được, kẻo khi nhổ cỏ lùng, các anh lại nhổ luôn cả lúa chăng. Hãy cứ để cả hai mọc lên cho đến mùa gặt. Và đến mùa, ta sẽ dặn thợ gặt: “Các anh hãy nhổ cỏ lùng trước, rồi bó lại từng bó mà đốt đi, sau mới thu lúa lại chất vào lẫm cho ta”.

Người lại nói với họ dụ ngôn khác mà rằng: “Nước trời giống như hạt cải người kia gieo trong ruộng mình. Hạt đó bé nhỏ hơn mọi thứ hạt giống, nhưng khi mọc lên, thì lớn hơn mọi thứ rau cỏ, rồi thành cây, đến nỗi chim trời đến nương náu nơi ngành nó”.

Người lại nói với họ một dụ ngôn khác nữa mà rằng: “Nước trời giống như men người đàn bà kia lấy đem trộn vào ba đấu bột, cho đến khi bột dậy men”.

Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà phán những điều ấy với dân chúng. Người không phán điều gì với họ mà không dùng dụ ngôn, để ứng nghiệm lời tiên tri đã chép rằng: “Ta sẽ mở miệng nói lời dụ ngôn, Ta sẽ tỏ ra những điều bí nhiệm từ lúc dựng nên thế gian”. Sau khi giải tán dân chúng, Người trở về nhà. Các môn đệ đến gặp Người và thưa rằng: “Xin Thầy giải thích dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng con nghe”. Người đáp rằng: “Kẻ gieo giống tốt là Con Người. Ruộng là thế gian. Còn hạt giống tốt là con cái Nước trời. Cỏ lùng là con cái gian ác. Kẻ thù gieo cỏ lùng là ma quỷ. Mùa gặt là ngày tận thế. Thợ gặt là các thiên thần. Cũng như người ta thu lấy cỏ lùng, rồi thiêu đốt trong lửa thế nào, thì ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy: Con Người sẽ sai các thiên thần đi thu tất cả gương xấu và mọi kẻ làm điều gian ác khỏi nước Chúa, rồi ném tất cả chúng vào lửa: ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Bấy giờ kẻ lành sẽ sáng chói như mặt trời trong Nước của Cha mình. Ai có tai để nghe thì hãy nghe”.

 

[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

LÀ HẠT GIỐNG TỐT HAY LÀ CỎ LÙNG

“Ruộng là thế gian. Hạt giống tốt, đó là con cái Nước Trời. Cỏ lùng là con cái Ác Thần” (Mt 13,38)

Giảng dạy bằng dụ ngôn là một hình thức dạy dỗ thông thường và uy tín của các thầy Rabbi Do Thái giáo. Chúa Giêsu được các môn đệ Người gọi là “Rabbi” nên Chúa cũng thường dùng dụ ngôn để loan báo về Nước Trời cho dân chúng và các môn đệ của Người. Tin Mừng Chúa nhật XVI thường niên hôm nay kể lại cho ta việc Chúa Giêsu dạy dỗ dân chúng bằng ba dụ ngôn: dụ ngôn cỏ lùng, dụ ngôn hạt cải và dụ ngôn men trong bột. Trong đó, dụ ngôn cỏ lùng nổi lên như ý tưởng chính của phụng vụ Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay. Chúa Giêsu ví Nước Trời như chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. Nhưng khi mọi người đang ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ lùng vào ruộng. Thế là trong ruộng vừa có lúa vừa có cỏ, cả hai cùng nảy mầm, cùng lớn lên cho tới mùa thu hoạch. Tuy nhiên tới mua thu hoạch, người ta chỉ thu lúa, còn cỏ thì đốt đi. Các môn đệ chăm chú lắng nghe Chúa Giêsu giảng và cảm thấy rất hay, nhưng tiếc là các ông chẳng hiểu gì cả. Các ông chỉ hiểu khi các ông ở riêng với Chúa để được Chúa giải thích: “khi chỉ có Thầy trò với nhau, thì Người giải nghĩa hết” (Mc 4,34). Chúa Giêsu giải thích: người gieo hạt giống tốt là chính Chúa, ruộng là thế gian, hạt giống tốt là con cái Nước Trời, cỏ lùng là con cái Ác Thần, kẻ thù đã gieo cò lùng là ma quỷ, mùa gặt là ngày tận thế, và thợ gặt là các thiên thần.

Như thế, trong thế gian hay Giáo hội ta đang sống luôn có những người tốt và cũng có những người chưa tốt sống chung với nhau giống như trong ruộng vừa có lúa vừa có cỏ. Ta không thể đòi hỏi mọi người đều tốt, vì không ai là người hoàn hảo. Ta cũng không thể loại trừ những người xấu, vì họ cũng mang thân phận con người yếu đuối và giới hạn như ta. Ngược lại, ta phải cảm thông cho nhau và giúp nhau biến đổi: người mạnh đỡ người yếu, người tốt làm gương cho người chưa tốt, người giỏi dạy người kém,… Cứ như thế, thế gian sẽ được biến đổi, cỏ lùng sẽ giảm bớt, người tốt sẽ gia tăng. Đặc biệt, Giáo hội của Chúa sẽ ít tội nhân mà nhiều thánh nhân và tràn đầy chứng nhân sống thánh giữa đời.

Hơn nữa, chính trong mỗi con người chúng ta cũng có cả lúa và cỏ, đó là những đức tính tốt và những thói hư tật xấu. Chính Chúa đã gieo vào mỗi con người chúng ta những chân lý bởi trời như tình yêu, nhân đức, và ma quỷ cũng đã cấy vào lòng ta những mầm xấu như ích kỷ, kiêu căng. Cả điều tốt và thói xấu cùng hiện hữu và chi phối con người chúng ta suốt đời sống cho đến khi nào ta còn là con người. Nhưng đến ngày tận thế, ta sẽ là lúa được đem cất hay là cỏ bị đốt cháy? Vận mệnh tương lai hoàn toàn lệ thuộc vào cách ta sống ngày hôm nay. Nếu ta để cho ý Chúa làm chủ đời ta, thì ta sẽ là lúa tốt để được các thiên thần đem vào Nước Trời. Nhưng nếu ta để cho ý ta, ý của người phàm làm chủ cuộc đời ta, thì ta sẽ sớm gạt bỏ Chúa ra khỏi cuộc đời mà trở thành cỏ thôi, và dĩ nhiên cỏ sẽ bị đốt thành tro bụi.

Lạy Chúa Giêsu, con xin trao dâng cho Chúa trót đời con, xin Chúa hãy làm chủ đời con, xin cho con luôn chọn ý Chúa thi hành và can đảm từ bỏ ý con, để con luôn là lúa tốt chờ đến ngày được thu vào Nước Trời. Amen.

[/loichua]

Comments are closed.