Thứ Năm Tuần XX Thường Niên – Năm C – Ngày 21/08/2025

Lời Chúa: Mt 22, 1 – 14 

Đức Giê-su lại dùng dụ ngôn mà nói với họ rằng: “Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình. Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc, nhưng họ không chịu đến. Nhà vua lại sai những đầy tớ khác đi, và dặn họ: ‘Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng: Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới!’ Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi: kẻ thì đi thăm trại, người thì đi buôn, còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà sỉ nhục và giết chết. Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu huỷ thành phố của chúng. Rồi nhà vua bảo đầy tớ: ‘Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà những kẻ đã được mời lại không xứng đáng. Vậy các ngươi đi ra các ngã đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới.’ Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách. Bấy giờ nhà vua tiến vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới, mới hỏi người ấy: ‘Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới?’ Người ấy câm miệng không nói được gì. Nhà vua liền bảo những người phục dịch: ‘Trói chân tay nó lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng! Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít.’”

LỜI MỜI GỌI

“Mời quý vị đến dự tiệc cưới!” (Mt 22, 4)

Cuộc đời Kitô hữu là hành trình không ngừng đáp lại lời mời gọi của Thiên Chúa – Đấng khởi đầu mọi ơn gọi. Trong bài Tin Mừng hôm nay, qua dụ ngôn tiệc cưới, Chúa Giêsu giúp chúng ta chiêm ngắm dung mạo của một Thiên Chúa không ngừng lên tiếng mời gọi con người bước vào bàn tiệc hiệp thông với Ngài – bàn tiệc của tình yêu, niềm vui và ơn cứu độ.

Từ dụ ngôn này, chúng ta có thể suy niệm hai điểm sau:

1. Lời mời gọi nhưng không

Vị vua trong dụ ngôn đã chuẩn bị tất cả: cỗ bàn đã dọn, bò tơ và thú béo đã giết, bàn tiệc đã sẵn sàng. Khách được mời không phải làm gì ngoài việc đến dự tiệc. Qua điều này cho thầy răng tất cả là hồng ân nhưng không, bởi lòng quảng đại của nhà vua.

Mỗi người chúng ta cũng đã từng được trao lời mời gọi ấy: không phải vì đạo đức hơn ai, không vì thông minh hay tài cán vượt trội, mà đơn giản vì Thiên Chúa đã yêu thương chọn gọi chúng ta theo ý định nhiệm mầu của Ngài. Lời mời gọi ấy không chỉ là vinh dự – mà còn là một thách đố lớn lao.

2. Thái độ trước lời mời: Khước từ hay đón nhận?

Các khách mời đầu tiên trong dụ ngôn đã từ chối: người thì viện cớ đi thăm trại, kẻ thì tỏ ra thờ ơ, và có người thậm chí phản kháng bằng bạo lực. Quả thực, họ đã khước từ lời mời. Một sự khước từ đáng buồn – vì họ đã đánh mất điều quý giá nhất chỉ vì những thứ phụ thuộc và nhất thời.

Ngày nay, lời mời gọi của Thiên Chúa vẫn tiếp tục vang lên – không chỉ ngoài xã hội, mà cả trong đời sống thánh hiến. Lời mời ấy vẫn vang lên qua giờ kinh sớm tối, qua phụng vụ Thánh Lễ, qua Lời Chúa mỗi ngày, và cả trong những giây phút thinh lặng nội tâm. Thế nhưng không ít lần chúng ta trì hoãn, viện lý do vì sức khoẻ hoặc bận rộn công việc mục vụ.

Ơn gọi là một ân ban quý giá, nhưng cũng rất mong manh. Xin cho mỗi chúng ta, luôn biết đáp lại lời mời gọi của Chúa bằng lòng khiêm tốn, tỉnh thức và niềm vui; để từng ngày trong đời dâng hiến, chúng ta luôn sống như đang hiện diện trong bàn tiệc của Chúa.

Lạy Chúa, Chúa không ngừng mời gọi chúng con đến với Chúa qua Lời Chúa và các Nhiệm Tích. Xin cho chúng con biết dành thời gian đến và ở lại với Chúa.

Comments are closed.