[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mt 25,14-30″]
“Quả thế, cũng như có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ đến mà giao phó của cải mình cho họ. Ông cho người này năm yến, người kia hai yến, người khác nữa một yến, tuỳ khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi. Lập tức, người đã lãnh năm yến lấy số tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời được năm yến khác. Cũng vậy, người đã lãnh hai yến gây lời được hai yến khác. Còn người đã lãnh một yến thì đi đào lỗ chôn giấu số bạc của chủ. Sau một thời gian lâu dài, ông chủ đến tính sổ với các đầy tớ và thanh toán sổ sách với họ. Người đã lãnh năm yến tiến lại gần, đưa năm yến khác, và nói: “Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi năm yến, tôi đã gây lời được năm yến khác đây.” Ông chủ nói với người ấy: “Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!” Người đã lãnh hai yến cũng tiến lại gần và nói: “Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi hai yến, tôi đã gây lời được hai yến khác đây.” Ông chủ nói với người ấy: “Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!” Rồi người đã lãnh một yến cũng tiến lại gần và nói: “Thưa ông chủ, tôi biết ông là người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi. Vì thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông dưới đất. Của ông đây, ông cầm lấy!” Ông chủ đáp: “Hỡi đầy tớ tồi tệ và biếng nhác! Anh đã biết tôi gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi, thì đáng lý anh phải gởi số bạc của tôi vào ngân hàng, để khi tôi đến, tôi thu được cả vốn lẫn lời chứ! Vậy các ngươi hãy lấy yến bạc khỏi tay nó mà đưa cho người đã có mười yến. Vì phàm ai đã có, thì được cho thêm và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy đi. Còn tên đầy tớ vô dụng kia, hãy quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài: ở đó, sẽ phải khóc lóc nghiến răng.”“
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
SINH LỜI NÉN BẠC CHÚA TRAO
“Vì phàm ai đã có, thì được cho thêm và sẽ có dư thừa;
còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy đi”. (Mt 25, 29)
Tâm thức của người Việt vẫn luôn tin vào sự sắp xếp cũng như thưởng phạt công minh của ông Trời: ‘Trời nào có phụ ai đâu / Hay làm thì giàu, có chí thì nên’. Điều này cũng rất đúng với niềm tin của các Ki-tô hữu vào Thiên Chúa là Đấng luôn quan phòng và ban phát mọi ơn lành cho con người. Người là Chủ Tể trời đất luôn mời gọi con người cộng tác để làm cho vũ trụ đạt đến sự hoàn hảo. Cùng với lời mời gọi đó là những ơn lành, những ‘nén bạc’ Chúa trao, bổn phận của chúng ta là làm sinh lời những ‘nén bạc’, những ơn lành đó.
Khi bắt đầu thành hình trong dạ mẹ, mỗi người chúng ta đã lãnh nhận rất nhiều ơn lành đến từ Thiên Chúa. Rồi đến khi chào đời cho đến lúc nhắm mắt xuôi tay, những ơn lành đó là sức khoẻ, tài năng, tài sản, các mối tương quan… giúp ta sống nên người một cách trọn vẹn nhất. Điều này được diễn giải trong bài Tin Mừng hôm nay qua câu chuyện ông chủ đi xa và trao những nén bạc cho những người đầy tớ và uỷ thác cho họ bổn phận sinh lời. Khi làm như thế, ông chủ đang mời gọi các đầy tớ làm giàu cho chính mình, qua đó những người đầy tớ cũng được hưởng lợi. Cũng thế, Chúa cũng mời gọi chúng ta cộng tác với Người trong việc xây dựng vinh quang Nước Chúa trên trần gian này bằng những ân sủng chứ không phải bóp nghẹt sự sáng tạo và sự phong nhiêu của tình yêu giống như “tên đầy tớ xấu xa và biếng nhác”. Ân sủng phải được sinh lời!
Trong số ba người được ông chủ tin tưởng giao nén bạc, hai người trong số họ đã làm đúng ý với chủ của mình, nhưng còn một người đã làm ông chủ thất vọng. Lý do anh này đưa ra là do sợ hãi. Anh đã khép mình lại và sống trong nỗi sợ hãi. Anh đã bị trừng phạt bởi vì do sợ hãi nên chẳng dám làm gì, do sợ hãi mà tự sai lầm để rồi thất bại trong sự ù lì. Đây là hình ảnh của những Ki-tô hữu chỉ biết ở lại trong sự an toàn của mình, lãnh nhận Bí tích Rửa tội để mang danh Ki-tô hữu rồi không sống đức tin gì thêm. Họ sợ mất giờ, sợ phải hi sinh, sợ phải dấn thân, sợ phải phục vụ…và rồi họ né tránh các bổn phận của một người Ki-tô hữu. Ước mong của Chúa là mỗi tín hữu phải trở nên người kiến tạo sự tốt lành thánh thiện và gương sáng đức tin, chứ không ù lì trong sự lười biếng và bị động, tức là biết làm những điều hay điều tốt cho mọi người xung quanh.
“Lạy Chúa, dù được trao ít hay nhiều, xin cho chúng con làm việc hết khả năng để sinh lời những ơn lành Chúa ban cho chúng con. Xin cho chúng con biết chui ra khỏi vỏ ốc của sự tự ti, phá bỏ bức tường mặc cảm yếu kém, vượt lên trên sự ươn lười của thân xác, bỏ qua sự sợ hãi đang kìm hãm, để tiến vào cuộc sống trong an vui và trách nhiệm. Chúng con xác tín rằng, với ơn Chúa giúp, chúng con sẽ làm nên những điều tốt lành hơn cho cuộc đời mình và những người xung quanh”.
[/loichua]