[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Ga 20,1-2.11-18″]
Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. Bà liền chạy về gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức Giê-su thương mến. Bà nói: “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.”Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ, thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. Thiên thần hỏi bà: “Này bà, sao bà khóc?” Bà thưa: “Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu!” Nói xong, bà quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó, nhưng bà không biết là Đức Giê-su. Đức Giê-su nói với bà: “Này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai?” Bà Ma-ri-a tưởng là người làm vườn, liền nói: “Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về.” Đức Giê-su gọi bà: “Ma-ri-a!” Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri: “Ráp-bu-ni!” Đức Giê-su bảo: “Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ: ‘Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em’.”Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ: “Tôi đã thấy Chúa”, và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
CON NGƯỜI MẠNH MẼ VỚI TRÁI TIM NỒNG NÀN
“Đức Giêsu gọi: Maria! Bà quay lại và nói bằng tiếng Hípri: Rápbuni, nghĩa là lạy thầy”(Ga 20,16).
Sự yêu mến, gắn bó tha thiết khiến lời nói chạm đến trái tim của đối phương. Nhưng để tạo nên mối liên kết ấy, cũng phải cần có những biến cố để thấu hiểu nhau. Bởi khi con người ta thực sự mến yêu nhau, chỉ cần những câu nói với âm giọng quen thuộc cũng đủ để người kia nhận biết bạn là ai?
Thánh Gioan hôm nay giới thiệu cho chúng ta mẫu người như vậy. Maria Magdalena đã dành tặng lòng yêu mến đặc biệt cho Chúa Giêsu. Tấm lòng bà khắc khoải mong ước gặp “Thầy” đến nỗi khi “Gió sớm lâng lâng quyện sáng về, trong bình minh nhuốm sắc pha lê, thấp thoáng bóng chân người thôn nữ, viếng mồ chẳng ngại dẫm sương khuya” . Lòng mến yêu thôi thúc một người phụ nữ yếu đuối, đầy nỗi sợ hãi phải bước đi “lúc trời còn tối” (x. Ga 20,1) mà đến cùng người mình thương.
“Sức mạnh của lòng yêu mến đã đốt cháy tâm trí của người phụ nữ này…. Dù các môn đệ bỏ mộ Chúa ra về, bà vẫn không chịu bỏ về. Bà cố tìm Đấng bà không gặp, vừa khóc vừa tìm, và vì lửa yêu mến bùng lên, bà khao khát tìm Đấng bà tưởng là người ta đã đem đi mất. Vì bà ở lại để tìm, cho nên bà là người duy nhất được gặp Chúa” . Maria Magdalena là con người mạnh mẽ với trái tim nồng nàn: Mạnh mẽ để kiên trì và yêu mến để trái tim bùng cháy.
Khi Chúa Giêsu bảo “Này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai?” Maria vẫn chưa nhận ra được Người. Nhưng “Đức Giêsu gọi bà: Maria!” Tiếng gọi đích danh làm tâm hồn buồn sầu, cô đơn chạm tới nhịp đập sung sướng. Tiếng gọi khiến đôi bên nhận ra nhau. Vậy Maria vì được gọi chính xác tên mình với âm giọng quen thuộc của Thầy đã kéo bà về lại với thực tại nhiệm mầu nên bà đã nhận ra Đấng lòng mình yêu mến, và bà liền kêu lên: “Rabbuni”. Bởi chính Đấng từ lâu bà hằng yêu mến, từng khóc thương và đã kiếm tìm, thì nay bà được thấy, và khi thấy rồi thì yêu mến nhiều hơn.
Lễ thánh Maria Magdalena, bài học cho chúng ta về tiến trình vào một tương quan cá vị với Thầy Giêsu là quan trọng: Tương quan của tình thương và lòng yêu mến. Chính trong tương quan này Maria Magdalena đã được biến đổi từ con người yếu đuối, buồn rầu trở thành con người mạnh mẽ với trái tim nồng nàn. Ước sao mỗi chúng ta noi gương thánh nữ biết mạnh mẽ kiên trì tìm kiếm Chúa với một trái tim rực lửa mến yêu. Và khi đã gặp rồi thì lại yêu mến nhiều hơn nữa.
Lạy Chúa, chúng con luôn khắc khoải gặp Chúa nhưng cuộc sống vốn vội vã, ồn ào đã át tiếng Chúa trong đời chúng con. Và sức hút thế gian kéo chúng con xa Chúa. Xin cho chúng con biết kiên trì, mạnh mẽ tìm kiếm Chúa. Xin cho chúng con một trái tim mới – trái tim nồng nàn, nhạy bén với tiếng thì thầm của Chúa.
[/loichua]