Thứ Bảy Tuần II Mùa Chay – Ngày 02/03/2024

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Lc 15,1-3.11-32″]

Lời Chúa trong Tin Mừng theo Thánh Luca

Khi ấy, những người thu thuế và những kẻ tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng; thấy vậy, những người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm rằng: “Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi và cùng ngồi ăn uống với chúng”. Bấy giờ Người phán bảo họ dụ ngôn này: Người kia có hai con trai. Ðứa em thưa với cha rằng: “Thưa cha, xin cha cho con phần gia tài thuộc về con”. Người cha liền chia gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em thu nhặt tất cả của mình, trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ phung phí hết tiền của. Khi nó tiêu hết tiền của thì vừa gặp nạn đói lớn trong miền đó, và nó bắt đầu cảm thấy túng thiếu. Nó vào giúp việc cho một người trong miền, người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn những đồ cặn bã heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho. Bấy giờ nó hồi tâm lại và tự nhủ: “Biết bao người làm công ở nhà cha tôi được ăn uống dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết đói. Tôi muốn ra đi trở về với cha tôi và thưa người rằng: Thưa cha, con đã lỗi phạm đến trời và đến cha, con không đáng được gọi là con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của cha”. Vậy nó ra đi và trở về với cha nó. Khi nó còn ở đàng xa, cha nó chợt trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy ra ôm choàng lấy cổ nó và hôn nó hồi lâu… Người con trai lúc đó thưa rằng: “Thưa cha, con đã lỗi phạm đến trời và đến cha, con không đáng được gọi là con cha nữa”. Nhưng người cha bảo đầy tớ: “Mau mang áo đẹp nhất ra đây và mặc cho cậu, hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu, và xỏ giầy vào chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm thịt để chúng ta ăn mừng: vì con ta đây đã chết, nay sống lại, đã mất, nay lại tìm thấy”. Và người ta bắt đầu ăn uống linh đình.

Người con cả đang ở ngoài đồng. Khi về gần đến nhà, nghe tiếng đàn hát và nhảy múa, anh gọi một tên đầy tớ để hỏi xem có chuyện gì. Tên đầy tớ nói: “Ðó là em cậu đã trở về, và cha cậu đã giết bê béo, vì thấy cậu ấy về mạnh khoẻ”. Anh liền nổi giận và quyết định không vào nhà. Cha anh ra xin anh vào. Nhưng anh trả lời: “Cha coi, đã bao năm con hầu hạ cha, không hề trái lệnh cha một điều nào, mà không bao giờ cha cho riêng con một con bê nhỏ để ăn mừng với chúng bạn. Còn thằng con của cha kia, sau khi phung phí hết tài sản của cha với bọn đàng điếm, nay trở về thì cha lại sai làm thịt bê béo ăn mừng nó”. Nhưng người cha bảo: “Hỡi con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha đều là của con. Nhưng phải ăn tiệc và vui mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy”.

 

[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

HỌC THEO CHÚA ĐỂ BIẾT YÊU THƯƠNG VÀ THA THỨ

“Hỡi con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha đều là của con. Nhưng phải ăn tiệc vui mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy” (Lc 15,31-32).

Năm nào cũng vậy, cứ tới Mùa Chay là những trang Tin Mừng quen thuộc về chay tịnh và cầu nguyện, về ăn năn và sám hối, về bác ái và sự cảm thông lại được mở ra để thôi thúc mỗi người chúng ta trở về với cõi sâu thẳm của lòng mình mà suy ngẫm lại đời sống.

Tin Mừng hôm nay nói về dụ ngôn “Người cha nhân hậu” – dụ ngôn hết sức quen thuộc đến nỗi nhiều người đã thuộc lòng từng câu, từng chữ. Sự quen thuộc ấy không làm cho nhàm chán nhưng khi chúng ta càng đọc, càng lắng nghe Lời Chúa với một trái tim mới, Lời ấy càng hay; càng nghĩ, càng gẫm suy Tin Mừng, Tin Mừng càng thấm nhập tâm hồn ta.

“Em con đã chết nay sống lại” (Lc 15,32). Đó là lời mà người cha trong dụ ngôn nói với người con cả để thể hiện sự vui mừng. Dụ ngôn đã cho chúng ta rằng người cha đã yêu thương và tha thứ lỗi lầm cho đứa con “hoang đàng” như thế nào sau khi anh ta “sống phóng đãng, phung phí hết tài sản”. Người cha đã không hề trách mắng, nghiêm phạt hay chối bỏ nhưng khi thấy bóng người con thứ “còn ở đàng xa…ông chạy ra ôm choàng lấy cổ nó và hôn nó hồi lâu” (Lc 15,20). Có lẽ lúc đó, người cha đã vui mừng đến rớt nước mắt bởi trong đôi mắt của người cha ấy, chỉ có tình yêu và lòng thương xót; trong tâm hồn của người cha ấy chỉ còn sự tha thứ và lòng bao dung vì người con “đã mất nay lại tìm thấy” (Lc 15,32).

Người cha trong dụ ngôn hôm nay là chính Thiên Chúa. Thiên Chúa luôn yêu thương, đợi chờ và tha thứ mọi tội lỗi của con người. Chúng ta đều là tội nhân, nhưng sẽ đều được thương xót và thứ tha tội lỗi nếu biết quay trở về như người con thứ. Thế nhưng, sẽ ra sao nếu chúng ta lại như người con cả? Người con cả hôm là ở nhà cha mình, vậy nhưng anh ta lại “Gần mặt cách lòng” với cha. Dường như anh ta không cảm nhận được tình thương cha mình và vì thế, anh không có được trái tim yêu thương như cha để biết cảm thông.

Có khi nào chúng ta không “hoang đàng” như người con thứ, nhưng lại ích kỷ và nhỏ nhen như người con cả khi cảm thấy mình tốt lành hơn so với người khác chăng? Thiên Chúa đã đau khổ bởi “những người con thứ”, thì bởi “những người con cả”, chắc hẳn Thiên Chúa lại càng cảm thấy xót xa. Chúng ta đang ở với cha, ở nhà cha là Thiên Chúa chúng ta nhưng điều đó không bảo đảm cho chúng ta có được tình thương và lòng vị tha như Thiên Chúa nếu chúng ta không nỗ lực theo gương Người. Vậy, hãy học theo Chúa để biết yêu thương và tha thứ.

Lạy Chúa! Mùa Chay là một dịp thuận tiện để chúng con gẫm suy và canh tân đời sống. Xin ban cho chúng con, học được cách yêu thương và tha thứ cho tha nhân như theo gương Chúa là Cha thương xót như người cha nhân hậu trong dụ ngôn của Tin Mừng hôn nay. Amen.

[/loichua]

Comments are closed.