Thứ 2 Tuần 30 Thường Niên – Ngày 29/10/2018

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Lc 13,10-17″]

Khi ấy, nhân ngày Sabbat, Chúa Giêsu giảng dạy trong một hội đường. Và đây có một người đàn bà bị quỷ ám làm cho bà đau yếu đã mười tám năm. Bà bị khòm lưng, hoàn toàn không thể trông lên được. Khi Chúa Giêsu xem thấy bà, Người liền gọi bà đến mà bảo rằng: “Hỡi bà kia, bà được khỏi tật của bà”. Rồi Người đặt tay trên bà ấy, tức thì bà đứng thẳng lên và tôn vinh Thiên Chúa.

Nhưng viên trưởng hội đường tức giận, vì Chúa Giêsu chữa bệnh trong ngày Sabbat, nên ông cất tiếng bảo dân chúng rằng: “Có sáu ngày người ta phải làm việc: vậy thì các người hãy đến xin chữa bệnh trong ngày đó, chớ đừng đến trong ngày Sabbat”.

Chúa trả lời và bảo ông ta rằng: “Hỡi những kẻ giả hình, chớ thì trong ngày Sabbat, mỗi người trong các ông không thả bò hay lừa của mình ra khỏi chuồng mà dẫn nó đi uống nước sao? Phương chi người con gái của Abraham này, Satan cột trói nó đã mười tám năm nay, chớ thì không nên tháo xiềng xích buộc nó trong ngày Sabbat sao?”

Khi Người nói thế, tất cả những kẻ chống đối Người đều hổ thẹn, và toàn dân vui mừng vì những việc lạ lùng Người đã thực hiện.

 

[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

YÊU THƯƠNG LÀ LUẬT QUAN TRỌNG NHẤT

Trông thấy bà, Đức Giê-su gọi lại và bảo: “Này bà, bà đã được giải thoát khỏi tật nguyền! ” (Lc 13,12).

Trong cuộc sống đời thường, ai cũng đã từng có kinh nghiệm bệnh tật. Khi lâm bệnh, mong ước lớn nhất của chúng ta là sớm khỏi bệnh, vì bệnh làm cho thân xác mệt mỏi, ù lỳ, nặng nề đến chán nản. Tin mừng thánh sử Lu-ca thuật lại cho chúng ta chuyện một người phụ nữ bị quỷ làm cho tàn tật đã mười tám năm. Chắc hẳn bà cũng mong mỏi được chữa lành vì mười tám năm bệnh tật là thời gian bà đau khổ về thân xác và tâm hồn. Mười tám năm đó, bà cũng đã tốn bao nhiêu của tiền tìm phương cứu chữa, nhưng đáng buồn là tiền mất mà bệnh vẫn còn nguyên.

Khi Chúa Giê-su đến, lòng thương xót Chúa đã chạm đến bà. Tin mừng dưới ngòi bút của thánh sử Lu-ca luôn mang đậm yếu tố chữa lành. Chưa cần bà mở miệng kêu xin giống như người mù thành Giê-ri-khô, hay như người đàn bà bị băng huyết mười hai năm. Chúa đến gọi người phụ nữ còng lưng và chữa bà “Này bà, bà đã được giải thoát khỏi tật nguyền!” (Lc 13,12). Người phụ nữ đứng thẳng người lên, cuộc đời bà có nhiều biến chuyển mới. Thánh sử Lu-ca không miêu tả rõ nét thái độ cảm xúc của bà khi được chữa lành, nhưng chắn hẳn sẽ là nước mắt tràn khóe mi và hạnh phúc vỡ òa trước tình yêu đi bước trước của Chúa Giê-su.

Đang trong không khí vui mừng khi một người được ơn chữa lành, viên đội trưởng hội đường lại tức tối vì Chúa Giê-su chữa bệnh trong ngày sa-bát: “Đã có sáu ngày để làm việc, thì đến mà xin chữa bệnh những ngày đó, đừng có đến vào ngày sa-bát”. Việc làm tốt lành của Chúa Giê-su trong mắt ông trưởng hội đường lại là việc phá vỡ lề luật. Con người đang dùng luật của chính mình cản ngăn ơn thánh của Thiên Chúa. Luật ngày sa-bát quan trọng, nhưng luật yêu thương của Thiên Chúa còn quan trọng hơn, vì đã cứu chữa một người con Chúa thoát khỏi vây hãm bởi ma quỷ. Chúa Giê-su khẳng định Ngài đến không phải phá vỡ lề luật, nhưng để kiện toàn. Chúa mang lại cho luật một ý nghĩa tích cực hơn, trọn vẹn hơn, nhờ lồng vào nội dung yêu thương. Làm sao luật của con người lại lớn hơn luật của Thiên Chúa là luật của bác ái, luật của công bình yêu thương được. Ông trưởng hội đường cũng giống như những Kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình. Họ tự cho mình quyền trong ngày sa-bát được cứu hay nuôi dưỡng con vật, nhưng lại không cho người khác quyền thực hiện nghĩa cử cao đẹp là cứu sống con người. Chúa Giê-su vì yêu thương đã vượt qua rào cản của lề luật, mang đến cho con người tình thương cùng sự tha thứ. Chúa đặt sự sống con người lên trên cả luật vì con người xuất phát từ chính Thiên Chúa. Chẳng có luật nào bằng luật yêu thương, chỉ có yêu thương mới có thể vượt qua mọi rào cản, chỉ có yêu thương mới mang con người lại gần nhau, chỉ yêu thương mới tha thứ cho nhau, và cũng chỉ có yêu thương con người mới sống được tình người.

Thánh Phaolô dạy “anh em phải đối xử tốt với nhau, phải có lòng thương xót và biết tha thứ cho nhau, như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Đức Ki-tô” (Ep 4,32). Chúng ta chưa thể tha thứ cho nhau, chưa mong ước mọi điều tốt đẹp cho anh chị em. Có phải vì chúng ta chưa yêu đủ, hay vì cái tôi cá nhân đã chiếm hết con người chúng ta? Chúng ta hãy xin Chúa ban thêm cho chúng ta lòng mến Chúa và yêu người tha thiết để thế giới này tràn ngập tình yêu thương.

Lạy Chúa, tình yêu thương là điều cao quý không phải chỉ thể hiện bằng lời nói. Tình yêu Thiên Chúa với nhân loại càng là sự huyền nhiệm vượt quá trí hiểu của con người. Chỉ có Thiên Chúa mới có tình yêu dám hiến mạng cho người mình yêu. Noi theo gương yêu thương của Chúa Giê-su, chúng ta cùng chung tay làm cho tình yêu Chúa lan rộng đến mọi nơi, bằng bác ái yêu thương như chính Chúa đã thực hiện. Xin Chúa cho chúng ta có tâm hồn quảng đại, để tôn trọng luật Chúa và ý thức rằng chúng ta giữ luật vì yêu mến. Amen.

[/loichua]

Comments are closed.