[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mc 10,17-30″]
Đức Giê-su vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi : “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp ?”. Đức Giê-su đáp : “Sao anh nói tôi là nhân lành ? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa. Hẳn anh biết các điều răn : Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ.” Anh ta nói : “Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ.” Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta : “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.” Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.
Đức Giê-su rảo mắt nhìn chung quanh, rồi nói với các môn đệ : “Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao !”. Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp : “Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao !. Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.” Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa và nói với nhau : “Thế thì ai có thể được cứu ?”. Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói : “Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được.”
Ông Phê-rô lên tiếng thưa Người : “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy !”. Đức Giê-su đáp : “Thầy bảo thật anh em : Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau.”
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
THEO CHÚA VỚI TINH THẦN KHÓ NGHÈO
“Rồi hãy đến theo Tôi” (Mc 10,21).
Nói đến tiền, Thánh vịnh dạy: “Tiền tài dẫu sinh sôi nảy nở, lòng chẳng nên gắn bó làm chi” (Tv 62,11). Thánh Phaolô trong thư thứ nhất gửi cho Timôthê cũng nói: “Đam mê tiền của là cội rễ của mọi sự dữ” (1Tim 6,10). Nhìn vào hành trình trần thế của Chúa Giêsu, chúng ta thấy Ngài luôn đề cao tinh thần khó nghèo và Ngài thường đặt tiền của ở thế đối nghịch với Nước Trời. Bài Tin Mừng hôm nay là một điển hình.
Người thanh niên trong Tin Mừng đã chạy đến Chúa Giêsu để hỏi xem làm thế nào để được hưởng sự sống đời đời. Ngoài vấn đề giữ lề luật ra, Đức Giêsu đánh thẳng vào tâm điểm của ơn gọi làm môn đệ khi Ngài mời gọi anh ta bán tất cả của cải mình có, bố thí cho người nghèo, và đi theo Ngài. Cốt lõi của vấn đề chính là từ bỏ chính mình, đặt cuộc đời mình trong tay Chúa, và liều thân theo Chúa với phận nghèo. Chúa Giêsu đã soi sáng cho anh thanh niên biết rõ điều đó. Tiếc thay, anh đã không muốn từ bỏ của cải mình có để đi theo Chúa. Của cải đã trở thành điểm tựa cho đời anh, thay vì tựa vào Chúa, anh đã tựa vào của cải là cái tạm bợ chóng qua.
Chúng ta đang sống trong một thời đại hưởng thụ, tôn thờ tiền bạc. Con người ngày càng chạy theo của cải vật chất, lo tích cóp cho thật nhiều của cải mà quên đi những giá trị thiêng liêng. Họ chỉ lo lắng cho phần xác mà quên đi phần hồn. Vì thế, Chúa Giêsu không muốn chúng ta đi theo Ngài mà còn dây dưa đến tiền bạc, vì Chúa đã nói rằng kho tàng của anh em ở đâu thì lòng anh em ở đó. Chúng ta càng sở hữu tiền của bao nhiêu, thì chúng ta cũng mất nhiều thời gian và sức lực bấy nhiêu để bảo vệ chúng. Như thế, sự giàu sang không làm cho ta nên giàu có, mà làm cho ta thêm héo khô, lo lắng, và bất an.
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con có tinh thần nghèo khó, xin Chúa cho chúng con giữ được lòng thanh thoát với của cải, hết lòng tìm kiếm Nước Chúa và đặt niềm cậy trông ở nơi Chúa là hạnh phúc đích thực. Amen.
[/loichua]